"Là một người học việc ở họa quán, chủ yếu phụ trách điêu khắc ấn chương. Mấy ngày trước hắn có cãi vã với Ngô Khiêm. Ngô Khiêm bảo hắn khắc một con dấu riêng, hứa cho hai mươi lượng bạc, nhưng con dấu đã bị Ngô Khiêm lấy đi dùng mấy ngày mà vẫn chưa trả tiền. Người học việc đó liền đến Phượng Tê lâu tìm hắn đòi tiền. Người này cũng là do hỏi người của Phượng Tê lâu mà ra. Vừa hay đêm đó hắn không nói được mình đã đi đâu. Hiện tại người đã bị Triển Dương đưa về thẩm vấn, ước chừng trong hôm nay sẽ có tin tức."
Tần Quản hơi ngạc nhiên:
"Nếu vậy, vụ án này ngược lại đơn giản rồi."
Trịnh Bạch Thạch gật đầu:
"Người điêu khắc ấn chương, chắc chắn giỏi dùng dao. Người này còn là người tu đạo, tuổi còn trẻ mà trong nhà đã lập pháp đàn. Đến giờ tiền của Ngô Khiêm vẫn chưa trả. Ngày đó khi Triển Dương dẫn người đến tìm, người đó còn đang chửi rủa Ngô Khiêm. Tuy hắn không thừa nhận cái chết của Ngô Khiêm có liên quan đến mình, nhưng hắn căm ghét Ngô Khiêm là thật."
Trong lòng Tần Quản dấy lên một tia hy vọng, nếu người giết Ngô Khiêm thật sự là kẻ khắc ấn chương này, vậy thì mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn nhiều, cũng sẽ không có thêm người nào bị hại. . .
Tần Thuật cũng nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT