Tần Quản gật đầu, nhất thời chỉ đi ra ngoài không nói gì.
Vừa rồi nàng đã thấy, trên người Từ Thường đúng là có nhiều vết thương cũ. Ngày đó hắn đại diện cho Bắc Ngụy ra tỉ võ với các võ tướng tam quốc, sau đó cũng tham gia đại săn, lại theo Lâm Chương đi tìm Thác Bạt Hoằng, bị thương cũng không lạ. Nhưng Từ Thường làm sao lại đến kho thuốc tìm hai dược đồng? Hắn đến dược phòng trước, thấy không có dược đồng nên mới đi tìm hay là. . .
Tần Quản nghĩ đến đây, vội gọi Phục Linh:
"Ngươi đi nói với Bạch Anh, bảo nàng thuật lại nguyên văn lời của dược đồng vừa rồi cho Thế tử điện hạ, ta về đại trướng của Thác Bạt thái tử."
Phục Linh gật đầu, lập tức xoay người đi. Tần Quản đứng tại chỗ một lát rồi mới đi về phía trước. Tuy nhiên, vừa đi được hai bước, không hiểu sao, Tần Quản bỗng có cảm giác như có gai sau lưng, như bị ai đó rình mò.
Nàng dừng bước, quay đầu lại thật nhanh, nhưng lại thấy con đường nhỏ trong doanh trại phía sau không một bóng người. Tần Quản mím môi, thật kỳ lạ, nàng rất ít khi có cảm giác đó, nhưng quay lại thì lại không thấy ai.
Lúc này trời còn sớm, con đường nhỏ trong doanh trại buổi sáng thanh vắng không người. Nhìn ra xa hơn, chỉ thấy những chiếc lều quân sự nối tiếp nhau trải dài. Tần Quản nhìn một lúc, không hiểu sao bỗng thấy lòng mình lạnh đi. Nàng nín thở, vội vàng xoay người rời khỏi nơi này, sau đó bước rất nhanh dọc theo đại lộ trong doanh về phía bắc. Không bao lâu, nàng đã thấy chủ trướng của Thác Bạt Hoằng. Tuy nhiên, Tần Quản nhìn kỹ lại, phát hiện lúc này lính gác Bắc Ngụy đã đổi thành Từ Thường và một người khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT