"Những vết trầy xước khác trên người nạn nhân rất ít, càng cho thấy hung thủ giỏi võ công, dù là đả thương hay bắt người đều vô cùng gọn gàng. Nếu đã vậy, nạn nhân làm sao trốn thoát được?"
Tần Quản cẩn thận xem lại vết thương trên người Phó Đức Thắng một lần nữa nhưng vẫn không có lời giải. Nàng cúi đầu, lại thấy trên tay trái Phó Đức Thắng có một vết đâm mới, đó là một miệng vết thương cực nhỏ, nếu không nhìn kỹ có lẽ sẽ không phát hiện ra, trông như bị gai gỗ đâm phải. Tần Quản ngẩng đầu lên nói:
"Có thể đưa ta đến dược phòng xem không?"
Yến Trì gật đầu:
"Đương nhiên, đi bây giờ chứ?"
Tần Quản gật đầu, Yến Trì liền dẫn nàng đến dược phòng. Rất nhanh, họ đã đến trước dược phòng nơi Phó Đức Thắng bị tấn công đêm qua. Trước cửa vẫn có thị vệ canh giữ, sự việc đã qua một đêm nhưng nơi này vẫn giữ nguyên hiện trạng.
Tần Quản vào dược phòng, chỉ thấy vết máu văng khắp nơi, lúc này đã khô lại. Một chiếc ấm thuốc bên cạnh bị lật đổ, những túi vải đựng dược liệu xung quanh cũng bị lục lọi hỗn loạn. Tần Quản đặc biệt nhìn những dược liệu và ấm thuốc mà Thác Bạt Hoằng cần dùng, khẽ nhíu mày:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT