Men theo sông Nguy Thủy đi ngược lên, Tần Quản cũng không biết Yến Trì rốt cuộc muốn đưa nàng đi đâu. Nhưng trong đêm khuya vắng lặng này, ngoảnh lại chỉ thấy bóng dáng Bạch Anh và Bạch Phong ngày một xa dần. Trời đất bao la, chỉ còn lại nàng và Yến Trì. Ban ngày ngay cả nói chuyện nhiều cũng không thể, giờ khắc này không còn trở ngại hay e dè, đáy lòng Tần Quản cảm thấy vô cùng sảng khoái.
"Có lạnh không?"
Yến Trì lại giơ áo choàng lên, chỉ hận không thể bao bọc Tần Quản như một đứa trẻ.
Tần Quản lắc đầu, đôi mắt đẹp nhìn về một con dốc thoai thoải ở phía xa:
"Ngươi từng đến đây chưa? Phía trước có gì vậy?"
Giọng Yến Trì trầm ấm, trong đêm tối tĩnh lặng chỉ còn tiếng gió và tiếng nước, lại càng thêm quyến rũ lòng người:
"Chưa từng đến. Ta tuy hồi nhỏ ở kinh thành, nhưng lúc đó phụ vương không ở kinh thành, những dịp như săn xuân thế này, không ai dám một mình đưa ta tới. Hơn nữa, lúc đó trong vương phủ có ba vị sư phụ, ngày đêm không ngừng luyện công, săn xuân là để đi chơi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT