Tình thế thay đổi, nụ cười của Phùng Linh Tố đầy thâm ý, còn Thái hậu thì nhíu mày. Bên này, Triệu Thục Hoa lộ vẻ kinh ngạc, dường như không ngờ Yến Kỳ và Tần Quản lại có quen biết.
"Thành Vương điện hạ nói có phải là chuyện tình cờ gặp ở Thọ Khang cung hôm đó không? Hôm đó Tần Quản còn nhớ, Thành Vương điện hạ đã quở trách Tần Quản dám vọng bàn chuyện triều chính, vì vậy, sau khi về ta đã phải tự kiểm điểm một phen."
Tần Quản không chút hoang mang mở miệng, lời này vừa nói ra, mọi người lại sững sờ.
"Trò chuyện vui vẻ" biến thành "quở trách "? Đây là ý gì? Thái hậu là người đầu tiên quay đầu nhìn Tần Quản: "Cửu nha đầu, có chuyện gì vậy?"
Tần Quản cười như không cười nhìn Yến Kỳ một cái, lúc này mới cúi đầu giải thích:
"Thái hậu nương nương, người còn nhớ lần trước Tần Quản vào cung khám bệnh cho người không? Lúc đó đi đến cửa cung thì biết Thành Vương điện hạ đang ở bên trong, Tần Quản liền ở ngoài chờ một lát. Sau đó tiểu nô tỳ nói ở sân bên có hoa mai nở, Tần Quản liền đi xem, vừa xem vừa nói với tỳ nữ của mình về mấy chuyện gần đây trong kinh thành. Không ngờ Thành Vương điện hạ không biết từ lúc nào đã xuất hiện, đứng cách chúng ta không xa và nghe được. Thành Vương điện hạ trong lòng lo nghĩ chính sự, lập tức quở trách một nữ tử như ta lại dám vọng bàn chuyện triều chính. Vì chuyện này, Tần Quản lúc đó còn cảm thấy rất xấu hổ."
Giải thích xong, Tần Quản lại nhìn về phía Yến Kỳ:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play