"Vậy thì tốt rồi, Thái hậu nương nương chỉ cần dùng thuốc đúng giờ, sẽ ngày càng khỏe hơn." Nói rồi nàng nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy những hạt tuyết vẫn đang rơi lất phất, tiếng gió rít lên, cách song cửa sổ nghe thật rõ. Tần Quản liền nói, "Bây giờ bên ngoài có tuyết, trời đang lạnh, Thái hậu nương nương vẫn nên giữ ấm là chính. Đợi tuyết tạnh, trời hửng nắng rồi hãy đi lại. Đợi đến mùa xuân, Thái hậu nương nương muốn đi một canh giờ cũng không ai ngăn cản người đâu ạ."
Trần ma ma nghe vậy, nụ cười lập tức rạng rỡ:
"Đúng vậy đó, nương nương người không nghe lời các nô tỳ, thì cũng phải nghe lời Cửu cô nương nói chứ ạ. Bây giờ mùa đông giá rét vẫn chưa qua, người phải cẩn thận một chút."
Thái hậu thở dài:
"Đợi đến mùa xuân, không biết phải đợi đến bao giờ. Chẳng hiểu sao, bây giờ cơ thể khỏe lên, tâm tư ta cũng hoạt bát hẳn. Trước đây cứ ngồi trong phòng cả buổi, cũng không biết đã làm gì, chỉ thấy thời gian trôi qua rất nhanh. Lúc đó ta nghĩ, người già rồi, không còn suy nghĩ gì nữa, nên mới vậy. Bây giờ thì, nhìn tuyết rơi bên ngoài, lại thấy ham vui, còn nghĩ đến chuyện quây quần bên bếp lò pha trà nữa chứ. . ."
Tần Quản cười:
"Như vậy không phải rất tốt sao? Sức khỏe Thái hậu nương nương tốt lên, tâm tính cũng trẻ lại, như vậy mới đúng ạ." Nói rồi lại tiếp, "Nương nương muốn quây quần bên bếp lò pha trà thì có gì khó đâu? Ở trong phòng là được rồi. Những người pha trà ngoài trời tuyết, trông thì có vẻ phong nhã thú vị, nhưng chỉ có người pha trà mới biết, đôi tay lạnh cóng đến mức nào!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play