Trước đây Tần Quản chưa nhìn gần Mạnh Châu, lúc này mới thấy, Mạnh Châu và Mạnh Tân có ba phần giống nhau. Có lẽ vì trong phủ liên tiếp xảy ra hai vụ án mạng, sắc mặt Mạnh Châu cực kỳ mệt mỏi, không chỉ mắt thâm quầng, da mặt vàng vọt, mà khóe môi còn nổi mấy mụn nước, trông rất tiều tụy.
Thấy Mạnh Châu, Tần Quản vội vàng hành lễ. Mạnh Châu cố nhếch môi, giọng đầy cảm kích:
"Cửu cô nương mau đứng dậy. Trời lạnh thế này lại để Cửu cô nương phải đi một chuyến, thật là áy náy quá."
"Mạnh đại nhân không cần khách sáo, ta và Mạnh tiểu thư vừa gặp đã thân, huống hồ ta vốn là y giả, những chuyện này không đáng gì."
Mạnh Châu đánh giá Tần Quản một lúc, đáy mắt ánh lên vẻ vui mừng, giọng điệu cũng đặc biệt thân thiết:
"Cửu cô nương chữa khỏi bệnh cho Thái hậu nương nương, bây giờ cả kinh thành không ai không biết danh tiếng y tiên của Cửu cô nương. Dao nhi được Cửu cô nương chẩn bệnh là phúc khí của nó. Nếu Cửu cô nương có thể giúp Dao nhi và Thần nhi thoát khỏi bệnh tật, Mạnh mỗ dù có tán gia bại sản cũng cam lòng."
Mạnh Dao thấy vậy thở dài:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT