"Bị lừa nhiều tiền như vậy, nhưng người của Mạnh phủ lại không báo quan. Dù sao cũng là hơn mười vạn lượng bạc, đủ để mở rất nhiều cửa hàng. Nhiều tiền như vậy, đối với Mạnh phủ cũng là một con số không nhỏ, tại sao Mạnh phủ lại không hề muốn truy cứu?"
Tần Quản nhíu mày. Chuyện Mạnh phủ bị lừa là trước Tết, nàng đã không hỏi có báo quan hay không. Nay nghe Hàn Đống nói vậy, quả thực có quá nhiều điểm kỳ lạ. Bị lừa nhiều tiền như vậy, đáng lẽ phải hận những kẻ lừa đảo đến tận xương tủy mới phải, tại sao lại không báo quan?
Tần Quản suy nghĩ một lúc, liền không còn tâm tư ở lại nhà Hàn Đống lâu, lập tức đứng dậy cáo từ.
"Thời gian không còn sớm, ta đến đây là để nói với Hàn bá về chuyện căn nhà, bây giờ phải đi rồi. Hàn bá dọn dẹp nhà cửa xong, cứ cho người đến Hầu phủ báo cho ta một tiếng là được."
Tần Quản muốn đi, Hàn bá và Hàn Đống liền tiễn nàng ra ngoài. Ở cửa, Tần Nghiệp khoanh tay dựa vào khung cửa, thấy Tần Quản đi ra, cũng xoay người đi ra cổng sân. Hàn bá và Hàn Đống tiễn hai người đến cửa rồi mới từ biệt.
Tần Quản lên xe ngựa, Tần Nghiệp cưỡi ngựa đi bên cạnh, nói:
"Cửu muội muội đối xử với hạ nhân rất tốt."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play