Phùng Khoa thở dài nói:
"Nương nương tuy được sủng ái, nhưng hiện giờ Ung Vương đã được lập làm Thái tử. Một khi Thái tử đăng cơ, thì. . . May là Hoàng thượng vẫn còn khỏe mạnh, tinh thần minh mẫn, trong vòng hai ba năm nữa vẫn còn cơ hội. Điều đáng sợ bây giờ là Hoàng thượng vì chuyện gì đó mà có khúc mắc với Thành Vương điện hạ và Quốc công phủ."
Phùng Linh Tố nhíu mày:
"Thái độ của Yến Trì ta không biết, nhưng hắn nhận ra Cửu cô nương của Tần phủ, Thái trưởng công chúa bảo hắn chăm sóc nha đầu đó, không biết có phải vì vậy không. Nếu là vậy thì thôi, nếu thật như lời huynh trưởng nói, thì phải bàn bạc kỹ hơn. Còn về phía Hoàng thượng, có thể là vì chuyện gì chứ? Nếu có nguyên do, cũng là do Phùng Chương gây ra."
Phùng Khoa lắc đầu:
"Nương nương có điều không biết, vụ án ở phủ Lâm An trước đây, Thái tử điện hạ sở dĩ không phá được là vì Thành Vương điện hạ đã cho người ngáng đường. Chuyện này dù Hoàng thượng không có bằng chứng rõ ràng, nhưng ngài cũng đoán được là ai làm. Ta chỉ sợ trong lòng Hoàng thượng đã có thành kiến với Thành Vương điện hạ."
Phùng Linh Tố nghe vậy tim đập thót một cái:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT