"Khởi bẩm Hoàng thượng, chuyện hôm nay có liên quan đến Cửu cô nương của Tần phủ. Lúc đó, Cửu cô nương vừa xem bệnh cho Thái hậu xong, đang đi ra ngoài cửa cung. Vừa ra khỏi cửa cung thì gặp Thế tử, Thế tử dẫn người. . . dẫn người. . ."
Giọng của vị đội trưởng có phần do dự, Yến Hoài ung dung nhìn ông ta:
"Cứ nói thẳng, trẫm và Quý phi nương nương đều là người công bằng. Nếu có giấu giếm, hai ngươi nên biết tội của mình."
Vị đội trưởng nghiêm mặt, lập tức không còn chút do dự nào:
"Thế tử dẫn người chặn nhóm Cửu cô nương lại. Lúc đó, mạt tướng và mấy người nữa nhanh chóng chú ý đến động tĩnh bên ngoài. Vì đứng không xa nên nghe thấy Thế tử nói muốn Cửu cô nương xem bệnh cho hắn. Cửu cô nương liền nói Thế tử đúng là có bệnh, nhưng bệnh đó nàng không chữa được, nói bệnh của Thế tử nằm trong não."
"Thế tử ngẫm nghĩ một lát, cho rằng Cửu cô nương nói hắn có bệnh trong đầu, lập tức nổi giận. Đúng lúc đó, nha hoàn của Cửu cô nương không biết đã làm gì, Thế tử liền. . . liền nói. . . nói muốn bắt nha hoàn đó lại. . ."
"Ngươi. . . ngươi nói bậy!" Phùng Chương đang dựa vào ghế, nghe đến đây lòng thầm kêu không ổn, vội vàng biện giải:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT