Tô Lâm Lang vẻ mặt thản nhiên nhìn Tô Đình Ngọc, im lặng không nói, hỉ nộ không lộ ra ngoài, không ai đoán được suy nghĩ của nàng. Hoàng thượng thì cứ nhìn chằm chằm vào mặt nàng, mắt không hề chớp.
Trong bầu không khí ngột ngạt đến nghẹt thở, Tô Đình Ngọc hít sâu một hơi: "Hoàng thượng, thần nữ tự biết thân phận thấp hèn, không xứng làm chính phi của Duệ vương phủ."
Trán nàng đẫm mồ hôi, tim đập như sấm, lòng bàn tay ướt sũng, nhưng vẻ mặt lại vô cùng kiên quyết, như đã liều mình.
Lời này vừa nói ra, sắc mặt mọi người đều thay đổi.
Phượng Chiến Thiên thầm thở phào nhẹ nhõm. Tốt, đây mới là con gái của Tô gia, không làm mất mặt Tô gia. Dù Tô gia không còn vinh hoa phú quý, không còn ánh hào quang xưa, nhưng không thể đánh mất khí phách của Tô gia.
Độc Cô Diệp như trút được gánh nặng, cúi đầu nhìn thê tử, chỉ thấy khóe miệng nàng hơi nhếch lên, tâm trạng có vẻ rất tốt, một trái tim đang treo lơ lửng cuối cùng cũng hạ xuống. Cuối cùng cũng còn chút lương tâm, không phụ lòng của Lâm Lang.
Nhưng câu trả lời này lại nằm ngoài dự đoán của Hoàng thượng, hắn biến sắc ngay tại chỗ: "Ngươi từ chối? Phải biết rằng, cả đời này ngươi chỉ có một cơ hội như vậy."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT