Gương mặt nhỏ nhắn của Tưởng Viễn trắng bệch, nhưng nàng không dám để lộ chút sợ hãi nào:
"Xuất xứ từ 'Trung Dung' . 'Tự thành minh' là do chân thành mà thấu tỏ đạo lý, 'tự minh thành' là do thấu tỏ đạo lý mà trở nên chân thành. Chỉ có người chí thành khẩn thiết mới có thể phát huy hết bản tính trời cho đến cực hạn. Có thể phát huy hết bản tính của mình thì sẽ thấu tỏ bản tính của người khác; thấu tỏ bản tính của người khác thì sẽ thấu tỏ bản tính của vạn vật; thấu tỏ bản tính của vạn vật thì có thể trợ giúp cho sự hóa dục của trời đất; có thể trợ giúp cho sự hóa dục của trời đất thì có thể sánh ngang với trời đất."
Nàng biết đây là Hoàng thượng đang mượn cớ răn đe Tưởng gia.
Tội khi quân của Tưởng gia là sự thật rành rành, không thể nào biện giải.
Nhưng nghĩ đến người nhà, nàng cố nén sợ hãi, lấy hết dũng khí:
"Thần nữ có tội, đã vi phạm lời dạy của thánh nhân, không lấy thành tín đối đãi với người, lừa gạt quân vương, lừa gạt Thế tử, tội ác tày trời. Thần nữ nguyện một mình gánh tội, không liên lụy đến người khác, xin Hoàng thượng khai ân, chấp thuận lời thỉnh cầu của thần nữ."
Nàng nhận hết mọi tội lỗi về mình, cố gắng hết sức để cha mẹ được thoát tội, trông lại có vài phần bi tráng, hiếu tâm đáng khen.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT