Vào thời khắc then chốt nhất, đoàn xe áp giải hưởng ngân đã tới. Một người cứng rắn như phụ thân hắn cũng đã vui mừng đến phát khóc. Vì vậy, ấn tượng của hắn về chuyện này vô cùng sâu sắc.
Kể từ sau lần đó, hưởng ngân luôn được cấp phát đúng hạn, không bao giờ chậm trễ, không giống như thời Thái hậu chấp chính, lúc nào cũng dây dưa, lần lữa. Chỉ riêng điểm này, hắn đã nguyện vô điều kiện trung thành với đương kim Hoàng thượng.
"Ngươi không biết, nhưng Hoàng thượng biết, Nội các cũng biết."
Chuyện này liên quan đến bê bối hậu cung nên đã bị ém nhẹm đi. Nhưng những người cần biết ơn đều đã ghi lòng tạc dạ. Đây cũng là lý do thực sự mà dù các đại thần Nội các không ưa tính cách của nàng, cũng không ai dám đàn hặc. Dùng lời của Thủ phụ mà nói, trong lòng nàng có hạo nhiên chính khí!
Vân Kiều Kiều vốn không muốn nhắc lại chuyện cũ, nhưng đến lúc này, không thể không nhắc.
"Nếu ta nhớ không lầm, là mười tám vạn lượng bạc, hai mươi vạn túi quân lương, và. . ."
Sắc mặt Mông Điền thay đổi, hắn lẩm bẩm: "Mười vạn bộ áo bông."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT