Cho dù nàng có sinh ra ngay bây giờ, cũng là chuyện của mười mấy năm sau, con người vốn hay quên, ai còn nhớ được chuyện lâu đến thế?
Vân Bích Hà trong lòng vô cùng thất vọng, vòng vo tam quốc cả buổi mà không đạt được mục đích, nàng dứt khoát nói thẳng.
". . . Không biết mẫu thân có bằng lòng giúp con một tay không? Giúp con khuyên phụ thân hồi tâm chuyển ý?"
Phương Như Băng thương hại nhìn nàng, đúng là kẻ ngốc, đến nước này rồi mà vẫn chưa chịu từ bỏ.
"Ngươi đã gọi ta một tiếng mẫu thân, vậy ta sẽ dạy dỗ ngươi cho phải phép. Ngươi là người mà Hoàng Thượng không ưa, không ai có thể giúp ngươi, kể cả phụ thân ngươi. Phụ thân ngươi chọn cho ngươi mối hôn sự với Giả gia, tất cả đều là vì muốn tốt cho ngươi. . ."
Đây không phải là những lời Vân Bích Hà muốn nghe, cả người nàng run lên, vội vàng ngắt lời:
"Lúc nào chẳng có con cháu quan gia tầm thường đến cầu hôn, con cũng không cầu gả vào nhà quyền quý, chỉ cần là con trai của quan tứ phẩm, dù là thứ xuất cũng được."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play