Đông Phương Trạch Thiên bình tĩnh thu tay lại, đưa ra cho nàng xem: "Mặt bẩn rồi."
Hắn đặc biệt thản nhiên, không nhìn ra chút khác thường nào.
Tâm tư Vân Kiều Kiều không đặt trên người hắn, căn bản không nhìn mặt hắn, chỉ qua loa liếc tay hắn một cái. Thì ra là nước tương văng lên mặt, có gì mà phải làm ầm lên.
Vân Kiều Kiều tiện tay quệt mặt, rất thản nhiên: "Bẩn thì bẩn thôi, lát nữa rửa mặt."
Thoải mái như vậy, đúng là không coi đối phương là người ngoài.
Đây là phản ứng bình thường của một nữ tử sao? Thẹn thùng đâu? Tiếng hét đâu?
Đông Phương Trạch Thiên đặc biệt cạn lời: "Ngươi có phải nữ tử không vậy? Thô lỗ quá!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play