Vân Kiều Kiều rất thản nhiên: "Sư phụ ta, nhưng người không có ở đây."
Trong mắt Vân Tiêm Tuệ lóe lên một tia sáng kỳ lạ: "Có cơ hội nhất định phải gặp. Đúng rồi, muội bây giờ là huyện chủ, vinh quy bái tổ, có thể che chở cho mẹ muội rồi."
Lời này có chút kỳ quặc, Vân Kiều Kiều nhướng mày, "Che chở?"
Vân Tiêm Tuệ khẽ thở dài, nhíu mày: "Ngày xưa bà ấy gây chuyện quá lớn, danh tiếng bị hủy hoại. Là một người phụ nữ mà lại ly kinh phản đạo như vậy, làm cho nhà chồng nhà mẹ khó xử, thật không nên. Kiều Kiều muội muội, muội đừng học theo mẹ muội nhé. Muội cũng thật xui xẻo, có một người mẹ như vậy, sau này không biết sẽ ra sao."
Miệng nàng ta đầy vẻ thương hại, nhưng lại cố tình hạ thấp Vân Kiều Kiều, thậm chí là chèn ép.
Trong mắt nàng ta, dù Vân Kiều Kiều có được cha yêu thương đến đâu, thì người mẹ như vậy chính là vết nhơ lớn nhất của nàng, muốn gả vào một gia đình tốt là chuyện rất khó.
Phải biết rằng, thời này cưới vợ phải cưới người hiền, mà muốn cưới vợ thì đương nhiên phải xem phẩm hạnh của mẹ và bà ngoại nhà gái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT