Hắn hối hận vô cùng, lẽ ra không nên làm sai, để rồi mất đi người vợ và đứa con gái tốt như vậy.
Giờ đây con cái hắn đầy đàn, thê thiếp như mây, nhưng không một ai khiến hắn hài lòng.
Vân Kiều Kiều không nói nên lời: "Vậy thì ngươi đừng mong nữa. Mẹ ta đã sinh con cho người khác, vợ chồng ân ái, hạnh phúc không kể xiết."
Lúc có không biết trân trọng, mất đi rồi mới hối hận, đó chính là bản tính con người.
Vân Chi Hạo đáng thương nhìn Kiều Kiều, hy vọng có thể gợi lên lòng trắc ẩn của nàng: "Ta không chê nàng đã từng qua một lần đò, chỉ cần nàng chịu quay về. Kiều Kiều, con không muốn cha mẹ song toàn, cùng con lớn lên sao?"
Vân Kiều Kiều không chút do dự, quả quyết từ chối: "Không muốn. Sư phụ rất thương ta, các đệ đệ muội muội cũng rất kính trọng ta. Họ là người thân của ta, ta sẽ không làm tổn thương họ."
Vân Chi Hạo sững sờ: "Sư phụ? Không phải cha dượng sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play