Còn Hoàng thượng, đó không phải người, mà là một vị thần không có tình cảm.
Hắn có rất nhiều đàn bà, thêm một người hay bớt một người cũng chẳng sao.
Mộc Tễ Nguyệt nhìn nữ nhân hèn mọn kia, trong đầu chợt lóe lên một ý nghĩ:
"Năm xưa, mẫu hậu của ta cũng đã phải khổ sở cầu xin như vậy sao?"
Nàng thì thầm, giọng rất nhỏ, nhưng Hoàng thượng đã nghe thấy, trong mắt ngài ánh lên một tia khác lạ. "An thị kiêu hãnh hơn bất kỳ ai."
Giọng điệu vừa như phiền muộn, lại vừa như hoài niệm.
Tễ Nguyệt cười lạnh trong lòng, người đã chết rồi, còn hoài niệm cái quái gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play