Nam Cung Hàn Hi khẽ huých vào lưng nàng, nhỏ giọng nhắc nhở:
"Là phụ hoàng của ngươi."
Tễ Nguyệt như bị chạm vào công tắc nào đó, cả người chấn động, vành mắt đỏ hoe, nước mắt to như hạt đậu tuôn trào:
"Phụ hoàng, sau này con không cần phải ăn cơm thiu, ngủ trên rơm rạ, mặc quần áo rách rưới nữa phải không?"
Lời nói thê lương ai oán khiến người ta không khỏi rơi lệ cảm thông, cũng khiến người ta ghi nhớ mãi cảnh ngộ đáng thương của vị tiểu công chúa này.
Đường đường là công chúa mà lại sống một cuộc đời bi thảm như vậy, thật quá đáng thương.
Hoàng thượng dù không yêu thương đứa con gái này, trong lòng cũng cảm thấy khó chịu:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play