"Không biết."
Nàng có tất cả, không thiếu thứ gì, lấy gì để dỗ dành đây?
Cậu bé đảo mắt, giọng non nớt nói:
"Phụ thân, người ngốc quá, con dạy người."
Khóe miệng Độc Cô Diệp co giật, lại dám chê hắn ngốc?
Từ khi Độc Cô Diệp trở về, gánh nặng trên vai Lâm Lang đã nhẹ đi rất nhiều, cả người cũng thoải mái hơn hẳn.
Nàng dọn dẹp lại phòng khách, biến nó thành một thư phòng. Ngoài cửa sổ, mấy cây đại thụ vươn mình trong gió, hoa lá xum xuê, xanh mướt một màu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT