Cả gia đình kia làm gì có nhiều tiền như vậy, gom hết của cải lại, nhiều nhất cũng chỉ được khoảng 500 lượng. Trần quản gia tự tát mình một cái, lấy hết tiền bạc, vàng bạc, châu báu trên người ra bồi thường, ước chừng được ba trăm lượng.
Chung Tam nói: “Tiêu huynh, tẩu tử, nếu không hai người cứ tạm thời nhận số tiền này trước?”
Thấy họ chịu nhận tiền, Chu Lại Bì vừa muốn thở phào, Chung Tam đột nhiên đạp gã một cái: “Ngươi cái tên côn đồ vô lại, mới ba tháng ngắn ngủi mà vớ được 500 lượng bạc trắng, áp giải xuống đó, thẩm vấn thật kỹ!”
Chu Lại Bì lập tức không hiểu vì sao lại nói “mới ba tháng vớ được 500 lượng bạc trắng”, suy nghĩ một hồi mới nhớ ra mình đã nói là đến ở hai ba tháng. Gã lớn tiếng kêu oan, nhưng Chung Tam vẫy tay, đám hán tử xúm lại kéo gã đi. Cha mẹ già và ca nhi, nữ nhân của gã đều bị áp giải về.
Nại Ninh thu về 800 lượng, tuy có chút nặng tay, nhưng cậu không hề chê, mặt mày cười cong cong.
Chuyện vặt đã giải quyết xong, họ mới có thời gian nói chuyện. Chung Tam hỏi: “Tiêu huynh, chân cẳng thế nào rồi?”
Tiêu Luyện đáp: “Tốt rồi, vẫn cần phải dưỡng.” Hắn đưa nạng cho Chung Tam, rồi tự mình đi được hai bước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play