Chớp mắt đã tới tháng ba, Tiêu Luyện viết một phong thư cho Chung Tam, báo tin vài ngày nữa sẽ lên quận thành.
Trước khi đi, họ lại ghé qua trấn trên, dặn dò chủ quán nấm rằng sau này có thể đến thôn họ để thu mua.
Trên đường trở về, họ gặp một người không ngờ tới, chính là Tiêu Đắc Kim. Hắn ta toàn thân nổi mẩn ngứa, cứ thế nằm vạ trên đường. Nại Ninh nhìn kỹ, thấy khắp người gã nổi đầy mủ nhọt, không khỏi cảm thán: “Nghèo thì nghèo thật, nhưng cũng không thể bẩn thỉu đến mức này được chứ?”
Tiêu Luyện lạnh lùng nói: “Kia e là bệnh giang mai. Chúng ta mau rời khỏi đây thôi.”
Gần đây đọc sách nhiều, Nại Ninh lập tức hiểu ra bệnh giang mai là thứ bệnh ghê gớm gì, không khỏi tặc lưỡi. Căn bệnh này chưa chết ngay được, nhưng lại vô cùng kinh tởm.
Khi xe ngựa đi qua, Tiêu Đắc Kim cũng nhận ra họ, ánh mắt đầy vẻ độc ác. Gã lập tức bò dậy, muốn đuổi theo, nhưng may mắn bị một chiếc xe khác chắn lại.
Trong lòng Nại Ninh vẫn còn hoảng sợ. Hắn ta hận họ như vậy, nếu hắn làm chuyện gì giống Nại Đại Tráng trước kia, họ khó lòng đề phòng, biết phải làm sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play