Sau khi mọi người đã đi hết, một thân thể ấm áp quấn lấy Nại Ninh, Tiêu Luyện cọ cọ rồi nói: “Luyện thúc thúc muốn làm cha.”
Nại Ninh cố nhịn cười, trêu lại: “Luyện thúc thúc đừng náo loạn.”
Tiêu Luyện không cam lòng nhéo cậu, hôn cậu thêm mấy cái nữa.
Cái sân trống trước đây nay đã đầy nấm và các loại rau quả do dân làng mang tới.
Nại Ninh rửa một ít nho, loại nho bản địa này khi chín và chưa chín có màu giống nhau nhưng vị thì khác nhau một trời một vực, một loại rất ngọt, một loại lại rất chua.
Cậu không may ăn phải một quả nho chua đến nhăn cả mặt lại, lập tức nảy ra ý xấu, đưa vào miệng Tiêu Luyện.
Tiêu Luyện kéo cậu lại, để cậu ngồi lên đùi mình, ăn một quả nho ngọt thì cười, ăn một quả chua thì sắc mặt thiếu chút nữa là vỡ tan.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play