Ngày mùng ba tháng mười một, một đám người tập trung trước cửa nha phủ.
Danh sách cống phẩm địa phương phát về Giang Châu phủ có khoảng 30 món, bao gồm thêu của la nương, gạo Giang Châu, sứ trắng Giang Châu… Trích Tinh tửu là loại rượu duy nhất được triều đình chọn ở Giang Châu phủ. Còn lại ít nhiều cũng có hai ba loại lặp lại.
30 món, nhưng người đi kinh thành lại không chỉ 30 người. Ví dụ như nhà Lục Nhất Minh, cộng cả hạ nhân cũng có mười người.
Họ còn là ít. Người già trẻ nhỏ đi theo không thiếu, thậm chí không ít người còn mang theo thiếp thất, xe ngựa chiếc nào cũng xa hoa hơn chiếc nào, hòm rương mang theo cũng không dưới ba chiếc.
“Đi như thế này một tháng cũng chưa tới được đúng không?” Bùi Tinh ôm Tiểu Ngọc Mễ nhẹ giọng nói.
Không đợi Lục Nhất Minh trả lời, người ở nha môn gõ hai tiếng chiêng, lớn tiếng tuyên bố: “Tất cả thương nhân đi kinh thành, số người đi theo không được vượt quá mười, đồ vật mang theo không được vượt quá hai chiếc xe ngựa.”
Một thương nhân bụng to mập mạp nở nụ cười hiền lành hỏi: “Đại nhân, năm trước đâu có giới hạn gì, sao năm nay…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play