Từ đó về sau, Lục Nhất Minh phát hiện, mỗi khi hắn bế con, ánh mắt của cậu dành cho hai người sẽ nhiều hơn. Cậu sợ hắn lỡ tay bắt nạt Tiểu Ngọc Mễ.
Về chuyện này, Lục Nhất Minh thấy rất bình thường. Mặc dù hắn thích ca nhi giống cậu hơn, nhưng dù sao đây cũng là con hắn, làm sao có thể thường xuyên bắt nạt nó được.
Trẻ con mới sinh, mỗi ngày một khác. Tiểu Ngọc Mễ nhăn nheo như quả nho khô lúc mới sinh đã biến mất, thay vào đó là một khuôn mặt nhỏ hồng hào, mềm mại. Vì không thể cử động được, Tiểu Ngọc Mễ thường xuyên bị cả nhà Lục gia bắt nạt, đặc biệt là cậu.
Hiện giờ Bùi Tinh đã hoàn toàn hồi phục, nhưng cậu dành phần lớn thời gian cho Tiểu Ngọc Mễ. Mỗi ngày tỉnh lại, việc đầu tiên là nhìn nó. Thời gian rảnh thì nhanh chóng may quần áo cho nó, việc cuối cùng trước khi ngủ cũng là ngắm nhìn nó.
Lục Nhất Minh càng ngày càng cảm thấy địa vị làm phu quân của mình có chút giảm sút.
“Má nó sờ lên thật thoải mái nha. Phu quân muốn thử một lần không?”
Lục Nhất Minh theo lời cậu, cúi đầu nhìn đứa nhỏ đang nằm trong lòng mình. Nó không có bất kỳ phản ứng đặc biệt nào trước hành động của cậu, chỉ mở to đôi mắt non nớt, không hiểu hành động của người lớn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play