Không lâu sau khi Ưng lão và Cố Hoán cùng Khương Nhuận Sơn rời đi, những người từng ghen tị với tửu quán của Lục Nhất Minh bắt đầu rục rịch.
Hơn nữa, lần trước hắn kể chuyện Tôn chưởng quầy cho quản gia của Tống gia, nhưng đối phương không có hành động gì, điều này khiến hắn vướng vào không ít phiền phức.
Ngày hôm ấy, Lục Nhất Minh bầu bạn với cậu, cùng nhau tản bộ trong sân.
Một tay hắn đỡ cậu, một tay nâng cái bụng ngày càng nặng: “Chỉ hai tháng nữa thôi, Tiểu Ngọc Mễ sẽ ra đời.”
Bùi Tinh tựa nửa người vào hắn, nhìn những trái dưa hấu đã mọc lại, khẽ “Ừm” một tiếng: “Thời gian trôi thật mau, cuộc sống hiện tại ta trước kia nghĩ cũng không dám nghĩ.”
Là người từ nhỏ đã quen với khổ sở, giờ được hưởng cuộc sống an nhàn, cậu có chút không quen, cảm thấy như đang sống trong một giấc mơ, trong lòng luôn có một nỗi sợ hãi, sợ rằng cuộc sống tốt đẹp này sẽ rời xa cậu lúc nào không hay.
Vườn dưa hấu và dưa lê này đều là do cậu trồng khi rảnh rỗi, giờ nhìn những quả lớn trĩu nặng trong sân, cậu cảm thấy có chút xúc động.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT