Người hầu bên cạnh nhanh chóng kéo cô bé lại, bịt miệng không cho nói nữa, sợ đắc tội với ai đó.
Đây không phải Cư Thủy trấn. Ở Giang Châu phủ, ai mà biết được sẽ gặp phải con cháu nhà quan nào. Nếu không cẩn thận mang đến phiền phức cho chủ, cô bị đánh là chuyện nhỏ. Nếu bị bán đi nơi bẩn thỉu nào đó, khóc cũng không có chỗ để khóc.
Nếu không nói thân phận, thật sự không có mấy người coi Lục Nhất Minh và Bùi Tinh là hán tử nông thôn. Rốt cuộc, về khí chất, Lục Nhất Minh đã rèn giũa rất tốt, Bùi Tinh cũng chịu ảnh hưởng. Hiện giờ trông cậu như một thư sinh ôn nhu, chứ không phải một ca nhi nhát tay nhát chân.
Lục Nhất Minh nhìn chằm chằm vào mặt cô bé, luôn cảm thấy có chút quen mắt: “Hình như đã gặp ở đâu rồi?”
Bùi Tinh vừa nhìn đã nhận ra thân phận của cô bé này. Cậu mỗi lần ăn tết đều có thể gặp, nên không tính là xa lạ: “Đây là con gái của Tống Nghiên.”
Sau khi làm rõ thân phận, Bùi Tinh không còn để tâm. Về chuyện của Tống Nghiên, cậu càng không thể nhắc đến. Cậu biết phu quân không thích Tống Nghiên, tự nhiên không muốn rối rắm ở phương diện này quá nhiều.
Nhưng nhìn thấy con gái của đối phương ở chợ đêm Giang Châu phủ, cậu vẫn hơi bất ngờ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play