Vốn dĩ Lục phụ Lục mẫu còn lo lắng cho sự an nguy của hai người, nhưng ngày hôm sau, nhìn thấy hai người ngồi xe ngựa trở về, ánh mắt lại càng thêm kỳ lạ. Đặc biệt là khi thấy Bùi Tinh vừa về đến đã nằm trên giường, Lục mẫu nhìn Lục Nhất Minh với ánh mắt không che giấu sự bất đồng.
Lục Nhất Minh sờ sờ mũi, cười nhận lỗi.
Ngày hôm qua quả thực đã quá mức một chút, chủ yếu là phu lang thật sự quá mê người, huống hồ lại còn ở phía trên... Khó tránh khỏi cầm lòng không đậu, tuyệt đối có thể tha thứ về mặt tình cảm.
Tuy nói đêm qua hắn có lén dùng dị năng thêm vào một chút trạng thái, làm cảm giác mệt mỏi của cậu bớt đi một ít, nhưng chẳng phải không khí đã cho phép sao? Huống hồ mười mấy ngày nay hắn đều phải ăn chay, nếu đêm qua không làm, thì đợi đến khi nào?
Lục mẫu thấy kẻ chết cũng không hối cải, lườm hắn một cái: “Thật không còn gì để nói.”
Người không còn gì để nói đã biến mất khỏi tầm mắt bọn họ vào ngày thứ ba, thuê xe ngựa và thuyền để đi đến Giang Châu phủ.
Lên thuyền không lâu, Bùi Tinh có chút không khỏe, không lo ngắm cảnh sông nước mà trở về phòng thuyền nằm nghỉ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play