Đôi mắt hằn sâu từ từ mở ra, như màn mành cây khô, có chút kinh ngạc. Đôi tay trên chăn bò đầy gân xanh như nhánh cây, người được gọi nhẹ nhàng giơ tay mời Bùi Tinh lại gần.
“A Tinh, sao ngươi lại tới đây?”
Trước đây nếu a phụ gọi mình như vậy, cậu sẽ nôn nóng vô cùng, nắm tay a phụ an ủi hắn, ngây thơ nói “A Tinh thổi thổi, ốm đau đi đi”.
Có khi ốm đau, a phụ tâm trạng không tốt, tính khí thất thường, còn sẽ cười nhạo một tiếng, đẩy tay cậu ra, mắng cậu ngu ngốc. Nhưng cậu đều biết đây chỉ là phụ thân nhất thời tâm tình không tốt. Thầy thuốc nói khi ốm đau thì phải dựa vào người thân, trút giận xong sẽ mau khỏe.
Bây giờ thấy a phụ lại vẫy cậu qua, cậu lại dừng bước, cũng không muốn tiến lên. Vừa nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc ấy, cậu liền không nhịn được nhớ lại lời người đó nói ngày ấy.
Bùi phụ thấy người đứng trước cửa sổ vẫn chưa tiến đến gần, thất vọng rũ tay xuống.
Cha con không có lần nào im lặng như vậy, muốn nói gì đó, rồi lại không biết bắt đầu từ đâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT