Bùi Tinh tạm thời không muốn đối mặt Bùi phụ. Lục Nhất Minh nắm tay cậu, đi theo sau Tiết Thanh, thầm nghĩ lúc này người này sợ là lòng đã nguội lạnh.
Tiết gia lão phòng ở phía đông thôn, xây bên cạnh con suối.
Căn nhà xiêu vẹo rách nát, xung quanh cỏ dại mọc lan tràn. Mái nhà bằng tranh thiếu chỗ này hổng chỗ kia, tường đất bên ngoài đã tróc từng mảng, lộ ra phần lõi bên trong.
Con đường nhỏ trong sân đã sớm không còn dấu tích. Kể từ khi cha mẹ mất, đại ca quanh năm vắng nhà, Tiết Thanh đã gần mười năm chưa bước chân vào căn nhà cũ nát này.
Tiết Dương nhíu mày. Người ta nói thấy vật nhớ người, hắn thì không có cảm xúc gì, chỉ là nơi này thật sự không thích hợp để ở. Hơn nữa nơi này chỉ có hai cha con, nếu có du côn lưu manh đến, hắn cũng không yên tâm.
“Tiểu Thanh, ngươi cùng ta dọn đến trấn trên đi?”
Tiết Thanh biết ca ca mình ở tiêu cục. Hắn không có nhà ở trên trấn, nên muốn thuê một căn cho hai cha con: “Sao dám làm phiền ca ca. Căn nhà cũ này dọn dẹp một chút vẫn có thể ở được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play