Những giọt nước mắt không tiếng động làm ướt vạt áo trước ngực Lục Nhất Minh. Hắn nhận thấy bàn tay nhỏ bé của Bùi Tinh đang nắm chặt lấy ngực áo hắn, như đang níu lấy cọng rơm cứu mạng cuối cùng, không chịu buông tay.
Hắn không nói nhiều, chỉ nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng cậu để trấn an.
Một lời hứa có thể nhẹ như cỏ dại, nhưng cũng có thể nặng như dãy núi. Chính vì Lục Nhất Minh không tùy tiện hứa hẹn, nên lời này mới trở nên vô cùng quý giá.
Trong thôn không có nam tử nào cưới ca nhi mà không nạp thiếp. Lời nói này của phu quân không biết đối với cậu là một sự chấn động lớn đến nhường nào.
Ngay cả a cha mà cậu yêu thương nhất cũng có một phòng tiểu thiếp. Anh cả và đệ đệ đều do nhị nương sinh ra. A cha tuy là chính thất, nhưng vì sau khi về nhà đã lâu không có thai, nãi nãi đã quyết định nạp nhị nương cho phụ thân.
Nhị nương tuy không khắc nghiệt với cậu, nhưng mỗi lần phụ thân ngủ lại chỗ nhị nương, a cha lại lén lút rơi nước mắt. Hồi nhỏ, cậu luôn nghĩ là người phụ nữ xấu xa đã cướp mất phụ thân, nhưng lớn lên rồi cậu mới biết là do thế đạo bất công.
A cha nói với cậu, vốn dĩ phải như vậy, phụ thân không nên vì một mình cậu mà cắt đứt hương khói Bùi gia. Thậm chí còn vì chuyện này mà trách phạt cậu, dạy cậu không được ghen tị, vì làm thế sẽ bị nhà chồng ghét bỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT