Ôn Chẩn không giỏi chuyện xã giao, nói vài câu rồi cùng Địch Việt rời đi.
Họ đi giữa đêm tối, từ nhà lao ra, đến một nơi xa lạ, vừa nãy còn có một vụ án mạng, năm hết Tết đến, Ôn Chẩn thấy thật không còn gì để nói.
Điều này khiến cậu có cảm giác như trở lại Cảng Thành, mỗi khi sắp Tết, tỷ lệ tội phạm lại tăng cao, đủ loại kỳ lạ, còn phải tăng ca.
Địch Việt cảm thấy Ôn Chẩn có vẻ xui xẻo. Cậu một mình ra ngoài chưa bao giờ gặp phải chuyện như vậy, trừ khi chính cậu ra tay.
“Ngươi có thấy không, ngươi và án mạng có duyên đấy?”
Ôn Chẩn 'phì' một tiếng, “Có duyên cái gì, có thể nói lời hay được không? Về khách điếm ngủ thôi, mong cái người bị hại kia biến thành quỷ tới mách cho ta biết rốt cuộc ai đã làm, ta đã hứa với Thiến Thiến sẽ cùng con bé đón Giao thừa.”
Hai người họ trở lại khách điếm, nơi này đã bị phong tỏa. Địch Việt vào lấy hành lý, họ đi tìm một khách điếm khác để ở.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT