Sáng sớm, sương mù chưa tan, Địch Việt và Ôn Chẩn đã thu dọn hành trang xong. Hai con ngựa màu mận chín đứng ngoài cổng viện thở ra hơi trắng, chân bất an cào xuống mặt đất lạnh.
“Sắp ăn Tết rồi các ngươi đi đâu vậy? Sao còn muốn mang theo Thiến Thiến?”
Tiết Huệ Lâm thấy hai người dậy sớm, khó khăn lắm mới được nghỉ, sao lại còn chạy ra ngoài?
Ôn Chẩn xoa xoa khuôn mặt còn đang mơ màng ngáp ngủ của Thiến Thiến, “Chúng ta sẽ về trước khi ăn Tết. Đi mấy ngày để Địch Việt chọn một thanh kiếm, tiện thể cho Thiến Thiến chọn một thanh, để sau này làm kiếm gia truyền cho con bé. Được không, Thiến Thiến?”
Mắt Thiến Thiến lập tức mở to, “Bảo kiếm? Được ạ! Con sẽ đi giúp cha xem.”
Tiết Huệ Lâm ôm Thiến Thiến xuống, “Được cái gì mà được. Để cha con tự đi, trẻ con ba tuổi sao có thể cưỡi ngựa? Không sợ bị thương xương cốt à, đi đi, không đáng tin cậy.”
Ôn Chẩn đành tiếc nuối sờ tay nhỏ của Thiến Thiến, “Lần sau nhất định!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play