Ôn Chẩn và Địch Việt theo Thẩm Yến đi xuyên qua hành lang u ám, trong không khí tràn ngập mùi máu tanh và hôi thối hòa lẫn.
Trong phòng giam trong cùng, Trần Thật cuộn mình ở góc, áo tù trên người rách nát, lộ ra làn da chi chít vết roi và vết bỏng của bàn ủi nóng. Nghe thấy tiếng bước chân, hắn đột nhiên run lên, khi ngẩng đầu, trong đôi mắt vẩn đục tràn ngập sợ hãi.
"Trần Thật, ta có lời muốn hỏi ngươi." Thẩm Yến lạnh lùng nói.
Trong cổ họng Trần Thật phát ra tiếng nức nở nghẹn ngào, như thể bị câm vậy, chỉ có thể lắc đầu.
Ôn Chẩn cảm thấy không ổn, đi tới ngồi xổm xuống, “Trần kho lại?”
Toàn thân Trần Thật run rẩy, gắt gao nhìn chằm chằm Ôn Chẩn, môi mấp máy, nhưng vẫn không phát ra được âm thanh.
Ôn Chẩn nhíu mày, vươn tay nắm cằm Trần Thật, khiến hắn há miệng. Trên lưỡi thình lình có một vết dao, lại bị người ta cắt mất nửa cái!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT