Ôn Chẩn trở về chép sách, chuẩn bị tự mình mài mực, không ngờ trên bàn ký túc xá mực đã mài xong. Thập Nhất nằm đó cầm một quyển sách đang đọc, chưa thấy được hai trang đã bắt đầu lơ mơ.
Hắn nhịn không được cười: “Xem không được thì tội gì phải làm khó mình, hôm nay ngươi còn mài mực nữa hả, Thập Nhất của chúng ta chính là toàn năng, ta về sau đi đâu mà tìm được người hoàn hảo như ngươi.”
Một người làm công hoàn hảo, lại còn trả lương cao cho ông chủ. Túi vàng của hắn còn chưa đi ngân hàng gửi.
Thập Nhất liếc mắt không để ý đến hắn, vẫn tiếp tục vật lộn với sách. Hắn ở một bên sao chép, thời gian trôi đi. Hắn đọc sách liền xem đến mơ màng, thật sự, mông dán thuốc cũng sẽ không khiến người ta buồn ngủ như vậy.
May mà năm đó học chữ là để học bí kíp võ công, chứ phàm là học cái này, hắn đều không nhận ra chữ.
Ôn Chẩn một bên sao chép một bên ghi nhớ, bút ký của Ngu Kỵ, làm hắn đem những gì đã học lại gia tăng ấn tượng, càng thêm thông hiểu đạo lí. Lại còn có những phương pháp viết công văn mà hắn thiếu nhất. Hắn sao chép đến khuya, một hồ nước trên bàn đều uống cạn rồi.
Thập Nhất mơ màng tỉnh lại, hắn chưa từng ngủ say đến vậy. Cũng không biết thư sinh kia nhiều sách như vậy là đọc như thế nào. Hắn đọc hai trang đã buồn ngủ như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play