Diệp An An cũng ngỡ ngàng khi thấy con mèo trắng tinh đó. Anh trai rốt cuộc đã làm chuyện táng tận lương tâm gì mà đến U Linh Miêu của bà nội cũng phải ra tay đánh?
Cô tìm một vị trí tốt nhất để xem kịch vui, thỉnh thoảng còn bình luận vài câu. Mãi đến khi mùi thức ăn lan tỏa từ trong bếp, ông nội Diệp và U Linh Miêu mới trở lại giúp đỡ.
Diệp An An lại gần Diệp Bình, tò mò hỏi: “Anh, anh đã làm chuyện táng tận lương tâm gì mà ngay cả Nguyệt bà bà cũng phải ra đánh anh vậy?”
Ông bà nội cô cũng là Triệu hoán sư, nhưng vì linh thú của họ đã lớn tuổi và từng bị thương nhiều năm trước, nên phần lớn thời gian chúng đều nghỉ ngơi trong không gian triệu hoán sư và hiếm khi xuất hiện. Hôm nay, U Linh Miêu lại ra ngoài để đánh Diệp Bình.
Diệp Bình cười khổ, nhưng vẫn đưa tay nhéo khuôn mặt nhỏ của Diệp An An, “Em còn không biết xấu hổ mà nói, nếu không phải em mách lẻo, sao anh lại bị mượn cớ để đánh?”
Diệp An An lập tức gạt tay anh ra khỏi mặt, bất phục nói: “Anh mách lẻo trước, với lại anh cũng nói đây là mượn cớ! Chắc chắn là anh đã chọc giận ông bà trước!”
Cô cố ý hạ giọng: “Anh nói thật cho em biết, ông bà giận anh vì chuyện gì? Nếu không, em sẽ không giúp anh đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play