Chờ Vương Kiến Quốc dẫn người đến địa điểm theo lời Diệp An An, thứ ông nhìn thấy là một bãi nọc độc màu đen vương vãi trên đất. Cách đó không xa, con Ếch Độc Đen đã bị đập nát, thân thể biến dạng hoàn toàn.
Vương Kiến Quốc không nén nổi vỗ vai Diệp An An, “Hay lắm, nhóc con. Mấy ngày nay cháu đã gặp hai con Ếch Độc Đen rồi. Chẳng biết nên nói là cháu may mắn hay xui xẻo nữa.”
Diệp An An lập tức tiến lại gần, hỏi: “Chú Vương, cháu đã đ·ánh c·hết hai con Ếch Độc Đen rồi, có phần thưởng không ạ?”
“Nọc độc của Ếch Độc Đen ghê gớm lắm, nếu người thường chạm phải thì sẽ rất rắc rối.”
Vương Kiến Quốc nhìn Diệp An An, lập tức hiểu ra cô bé đang nghĩ gì. Ông hỏi: “Cần mua nguyên liệu à?”
Trong khoảng thời gian này học sinh khoảng 16 tuổi đều đã hoàn thành nghi thức triệu hoán. Lần trước cô bé không quan tâm đến chuyện tiền thưởng, nhưng lần này lại đột nhiên hỏi, nghe là biết cần tiền để mua nguyên liệu rồi.
Diệp An An gật đầu, thẳng thắn trả lời: “Vâng! Nuôi Tiểu Thanh Bảo nhà cháu không dễ đâu, tiền thưởng càng nhiều càng tốt ạ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT