Ninh Việt chưa từng ăn, nhưng anh lập tức nói: “Anh biết à? Vậy ngày mai anh mua chút kẹo này mang đến đội, tính vào công quỹ.”
Người cảnh sát hình sự vội vàng đáp lời.
Hứa Thiên bỏ nửa mẩu kẹo đã nhai vào túi đựng chứng cứ: “Trên đó dính không ít đất, giống như lúc ăn lỡ làm rơi, bên cạnh có hang kiến, xem ra rơi cũng không lâu lắm, nếu không thì đã bị phân hủy hết rồi.”
Cô ngẩng đầu đánh giá đoạn tường này: “Xem dấu vết thì chắc là Phạm Đại Châu chỉ huy Phạm Tiểu Khang từ hầm ngầm đưa nạn nhân ra, sau đó trói lại, anh ở đầu tường kia kéo qua. Vóc dáng của anh ta vạm vỡ, đứng cao hơn ở bên kia tường, Phạm Tiểu Khang ở bên này đẩy, anh ta ở bên kia kéo, cũng chỉ mất chưa đến một phút, không dễ bị phát hiện. Đội trưởng Ninh, lát nữa chúng ta phải kiểm tra cả dấu vết trên tường bên kia nữa.”
Ninh Việt cầm đèn pin: “Tìm kỹ lại xem còn có gì khác không.”
Hứa Thiên biết anh mong tìm được thứ gì đó liên quan đến nạn nhân, nếu không thì chỉ có thể tìm trong danh sách người mất tích, lỡ như là người tỉnh khác chưa đăng ký, thì độ khó còn lớn hơn nhiều.
Trừ phi Phạm Đại Châu tự khai, nhưng nhìn cái vẻ ngoan cố của anh ta, sao có thể ngoan ngoãn khai báo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play