Lý Mỹ Nguyệt ngẩn ra: “Hả? Tớ nói gì?”
“Cậu cảm thấy An Nhiên thích Cao Huân là không biết tự lượng sức mình, còn cảm thấy Cao Huân không có bất kỳ vấn đề gì! Cậu quên rồi sao? Bốn năm trước, sau khi xảy ra chuyện cảnh sát đến trường điều tra, đã hỏi tất cả chúng ta, cậu đã nói như vậy đó, cậu thậm chí còn ám chỉ An Nhiên có vấn đề về tinh thần.”
Lý Mỹ Nguyệt bỏ chân xuống, nhíu mày nói: “Lúc đó lời tớ nói cũng không có vấn đề, An Nhiên quá cố chấp, cứ như một người bệnh thần kinh ấy. Bây giờ tớ đã từng yêu đương, cũng đã gặp phải người đàn ông tồi, suy nghĩ tự nhiên sẽ thay đổi, tớ biết An Nhiên chắc là không kiểm soát được bản thân, có lẽ Cao Huân cũng không vô tội như biểu hiện bên ngoài”
“Cậu còn nhớ Cao Huân đã nói gì với cậu lúc nói chuyện vào mấy năm trước không?”
Lý Mỹ Nguyệt vắt óc hồi tưởng, cuối cùng vẫn lắc đầu: “Thật sự không nhớ nữa, chỉ nhớ là anh ta khuyên chúng ta nghĩ thoáng ra, nói chung đều là nói chuyện có tính nhắm đến đối tượng, còn là cô giáo Tiêu sắp xếp. Tuy tớ thấy Cao Huân không phải là một người đàn ông tốt, nhưng anh ta đúng là một bác sĩ tâm lý đủ tiêu chuẩn, từ sau khi nói chuyện với anh ta, tớ đúng là không còn gặp ác mộng nữa.”
Cô ấy nói giống với lời nói của Tiểu Đào, đều biết có chuyện này, nhưng cụ thể nói chuyện như thế nào thì đều không nhớ nữa.
Hứa Thiên viện cớ rót nước cho Lý Mỹ Nguyệt rồi ra khỏi văn phòng, cô hỏi Ninh Việt: “Bác sĩ tâm lý thật sự giỏi như vậy sao? Có thể thôi miên đến mức này sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT