Hồ Đông hỏi cậu ta: “Mất cái gì? Vì sao lại cho rằng Khang Tuấn trộm?”
“Mất phiếu cơm, giấy nháp các thứ thôi ạ, phòng khác còn mất tiền nữa, nghe nói có người thường xuyên ra ngoài mua cơm ngon, không biết cậu ta lấy đâu ra nhiều tiền thế.”
Hứa Thiên có chút bất lực, họ đến để điều tra vụ án giết người, nhưng không có thời gian giúp học sinh bắt trộm, cô hỏi thầy Vương: “Phòng học sinh từng mất đồ, còn nghi ngờ Khang Tuấn, chuyện này thầy cũng không biết sao?”
Thầy Vương ngượng ngùng nói: “Đồng chí cảnh sát, tôi thực sự rất bận, các người phải biết là dạy lớp 12, có rất nhiều...”
Hồ Đông mất kiên nhẫn cắt ngang lời ông: “Vậy là thầy hoàn toàn không biết Khang Tuấn bị cô lập trong ký túc xá.”
Trương Dương lập tức nói: “Không phải chúng em cô lập cậu ta, là tại cậu ta không hòa đồng, cả ngày thần thần bí bí, dạo này còn hay lẩm bẩm muốn làm thơ.”
Hứa Thiên bây giờ nghe thấy hai chữ "làm thơ" là thấy đau đầu, cô thật không ngờ con trai Khang Đông Vĩ cũng mê làm thơ, mặc dù trào lưu toàn dân làm thơ không phải là chuyện xấu, nhưng người ta nhiều nhất cũng chỉ làm cho vui, hai ba con này không phải là làm thật đấy chứ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play