Có người nhát gan nghe thấy tội giết người đã khóc òa lên.
Còn Thôn trưởng Dương thì không khẩn trương như bọn họ, nghe nói thím Dương đã khai rồi, sắc mặt ông ta tối sầm lại, nghiến răng nói: “Con mụ này đúng là không đáng tin.”
Hứa Thiên cười lạnh: "Là ông và ba ông hại chết cả nhà bốn người nhà họ Hoàng, còn mặc cho con trai lớn của ông ức hiếp người sống sót Hoàng Đại Lực, dẫn đến việc con trai nhỏ của ông bị Hoàng Đại Lực giết chết. Là ông nhìn cũng không nhìn đã nói thi thể bị phân xác là Hoàng Đại Lực, trực tiếp đem chôn.”
“Thậm chí phát hiện trong thôn liên tiếp có người chết bất ngờ, ông cũng không báo cảnh sát, trực tiếp hỏa táng, tôi có chút kỳ lạ, ông đã đề nghị đưa thi thể ba người chết kia đi hỏa táng rồi, tại sao không hỏa táng hài cốt của Hoàng Đại Lực? Còn bịa ra tin đồn không thể động vào phong thủy, dẫn theo những thôn dân từng bỏ phiếu phóng hỏa đến đồn cảnh sát tự thú, Thôn trưởng Dương, ông nói xem cái người không đáng tin rốt cuộc là ai?"
Sắc mặt Thôn trưởng Dương càng khó coi hơn: “Nhà họ Hoàng làm chuyện mê tín dị đoan, ba tôi lúc đó là thôn trưởng, ông ấy là vì sự yên ổn của thôn mới làm như vậy, mười mấy năm trước khác với bây giờ, bây giờ còn có thể công khai đi chùa thắp hương bái phật, lúc đó làm vậy là bị phê bình đấu tố đấy! Ba tôi không làm sai!”
Ninh Việt nhìn chằm chằm ông ta nói: “Ông muốn đổ hết chuyện này lên đầu ba ông? Lúc đó ông cũng hăng hái nhảy nhót lắm mà? Còn dùng lời lẽ uy hiếp thôn dân bỏ phiếu phóng hỏa, người đổ xăng lên tường chẳng phải cũng là ông sao?”
“Ai nói? Nói bậy, tôi không làm, đều là một mình ba tôi làm, ông ấy chết lâu rồi, các người muốn tính sổ thì đi tìm ông ấy đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT