Hồ Đông nói: “Lúc đó Hoàng Đại Lực chỉ là một đứa trẻ mười lăm tuổi, có lẽ bọn họ không nỡ.”
Hứa Thiên khẽ kêu lên: “Có thể làm ra chuyện giết người cướp của, sao có thể không nỡ? Phong tục tập quán của cái thôn này nhìn chung rất mê tín, có phải là bọn họ đã thiết kế đốt chết tất cả mọi người nhà họ Hoàng, kết quả Hoàng Đại Lực may mắn thoát chết, bọn họ cho rằng là ý trời? Không dám tiếp tục ra tay với đứa trẻ nữa?”
Mọi người hỏi tới hỏi lui cũng không ra, chỉ có thể dựa vào những manh mối hiện có để suy luận, kết luận cuối cùng vẫn là cả thôn đều có vấn đề, nhưng ngay từ đầu Trưởng đồn Lý đã nhận ra rồi.
Hứa Thiên hỏi Ninh Việt: “Đội trưởng Ninh, hiện tại chúng ta lại có thêm một nhiệm vụ nữa, người chết là Dương Văn Hải, vậy Hoàng Đại Lực đi đâu rồi? Anh ta có phải là bỏ trốn vì sợ tội không? Có cần truy nã anh ta không?”
Ninh Việt nói: “Không vội, đến ảnh Hoàng Đại Lực còn không có, làm sao mà phát lệnh truy nã? Trưởng đồn Lý, phiền bà nhờ người ở phòng hồ sơ tìm ảnh chứng minh thư của Hoàng Đại Lực, hoặc tìm một họa sĩ, dựa theo miêu tả của người thôn Dương để vẽ chân dung cho Hoàng Đại Lực.”
Trưởng đồn Lý gật đầu đồng ý, Ninh Việt lại nói: “Trước tiên thu xếp ổn thỏa mọi việc ở đồn, ăn cơm xong chúng ta cùng nhau đi thôn Dương. Bắt nhiều người như vậy, người thôn Dương chắc chắn đang hoang mang lo sợ, buổi tối đột kích hỏi hết những gì cần hỏi, sáng sớm mai kiểm tra hết những nơi cần kiểm tra, biết đâu lại có thu hoạch bất ngờ.”
"Thu hoạch bất ngờ?" Trưởng đồn Lý hỏi: “Anh nói có lẽ Hoàng Đại Lực vẫn còn trốn trong thôn?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play