Hứa Thiên trầm ngâm suy nghĩ: “Người chết là con trai ông, hung thủ là Hoàng Đại Lực. Vậy ban đầu ông cho rằng người chết là Hoàng Đại Lực, hung thủ là con trai ông đúng không? Bọn họ có khúc mắc gì sao?”
“Không phải! Cô đừng nói bậy, Tiểu Hải nhà tôi là một đứa trẻ ngoan, nó hiền lành lắm, đến con gà cũng không dám giết, sao có thể giết người! Hơn nữa nó còn bị hại thành ra như vậy!”
Thôn trưởng Dương khóc đến suýt ngất, giây tiếp theo, ông ta lấy mu bàn tay lau mặt, lại phấn chấn lên, xông về phía Ninh Việt và Hứa Thiên công kích: “Các người không phải cảnh sát sao? Mau đi bắt hung thủ đi, Hoàng Đại Lực tàn nhẫn giết hại con trai tôi, các người phải phát lệnh truy nã, toàn tỉnh... Không... Toàn quốc đều phải phát lệnh truy nã! Anh ta chắc chắn là đang giả ngốc, lại dám giết Tiểu Hải!”
Ninh Việt bật cười: “Ông nói ai là hung thủ, chúng tôi phải đi bắt người đó? Thôn trưởng Dương, ông lấy dũng khí ở đâu ra mà sai khiến chúng tôi? Chúng tôi không phải là dân quân thôn của ông, thật sự coi chúng tôi là lính riêng của nhà họ Dương chắc?”
Hứa Thiên cũng cười khẩy một tiếng: “Thôn trưởng Dương, tự ông không thấy mỉa mai sao? Người chết là Hoàng Đại Lực, thì là ma quỷ ám ảnh, người chết là con trai ông, ông lập tức nói Hoàng Đại Lực là hung thủ. Chứng cứ đâu? Đầu đuôi ngọn ngành đâu?”
…
Thôn trưởng Dương có hai con trai một con gái, Dương Văn Hải là con út của ông ta, cũng là người có chí tiến thủ nhất. Nghe thấy người chết là con trai út, ông ta nghiến răng nghiến lợi, mặt mày dữ tợn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT