“Khụ, quan vận tài vận gì chứ? Cô nhóc này mồm mép ghê thật, đến Đồn trưởng Lý nói chuyện với tôi còn khách sáo, còn cô thì từng câu từng chữ muốn vu oan cho tôi? Tôi có phải vì bản thân mình đâu! Là đứng ra thay thôn dân, thôn dân cảm thấy không thể phá hoại phong thủy, chúng tôi... Họ để giải quyết chuyện này, đã tìm người làm pháp sự rồi, còn cho Hoàng Đại Lực một nơi yên nghỉ, sẽ không có chuyện gì nữa đâu, các người cứ khăng khăng đến quấy rầy.”
Thôn trưởng Dương càng nói càng tức, cứ như cảnh sát đến xen vào chuyện người khác vậy.
Ninh Việt càng nhíu mày chặt hơn, tiến lên một bước túm lấy cánh tay ông ta: “Thôn trưởng Dương, người bị hại chết bất thường chúng tôi phải điều tra rõ nguyên nhân cái chết, không phải nhằm vào thôn Dương của các ông, ông là người phụ trách chính của thôn, chuyện này chưa điều tra rõ, không thể cho ông đi được.”
Đồn trưởng Lý nói: “Thôn trưởng Dương, theo tôi đến phòng thẩm vấn đi, thi thể được phát hiện như thế nào, lại tìm người xem phong thủy làm pháp sự từ đâu, đều phải khai báo rõ ràng.”
"Tôi không đi!" Thôn trưởng Dương hất mạnh tay, định hét lớn ra ngoài.
Hồ Đông vội vàng đưa tay bịt miệng ông ta: “Chú này, những người chú dẫn theo đều là thôn dân bình thường thôi mà, có người còn lớn tuổi hơn chú nữa, chú nói đồng chí cảnh sát vũ trang mà động tay thật thì làm sao? Lỡ mà bắt hết người trong thôn chú thì chú cũng khó ăn nói có phải không?”
Đồn trưởng Lý cũng nói: “Thôn trưởng Dương, mặc kệ vì lý do gì mà ông không báo cảnh sát, đều là ông tắc trách, nhưng ông yên tâm, chỉ cần ông không phải là nghi phạm, cũng không bao che cho nghi phạm, thì sẽ không có trách nhiệm hình sự.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play