Hứa Thiên giật mình, giữa thanh thiên bạch nhật lại dám bao vây đồn cảnh sát? Đây là chuyện người bình thường có thể làm ra sao? Chẳng lẽ thật sự liên quan đến tà đạo? Nếu không những người dân này sao lại to gan như vậy?
Đồn trưởng Lý vừa nghe có chuyện, không khỏi lo lắng: “Tôi nóng vội quá, xem ra Thôi cục trưởng lo lắng là đúng, nên đè xuống từ từ điều tra.”
Ninh Việt an ủi: “Ai mà ngờ được họ lại làm như vậy? Với lập trường của bà, bà không sai, dù sao chúng tôi cũng đã đến rồi, đi xem sao đã.”
Lúc xuống lầu, Đồn trưởng Lý lại nói: “Đúng rồi, quên nói với các người, tôi dẫn người đến thôn Dương điều tra án thì họ không chịu hợp tác, nói đều là tai nạn. Khi đào xác, họ lại càng ra sức cản trở, điều này mới khiến tôi cảm thấy chuyện này phải giải quyết càng sớm càng tốt, nếu không có thể còn có người mất mạng.”
Hứa Thiên hỏi: “Vậy ba cái xác chết do tai nạn đó thì sao? Cũng phải đào lên khám nghiệm tử thi chứ.”
Đồn trưởng Lý bất lực nhún vai: “Đã hỏa táng rồi, mà thôn dân thôn Dương chết già cũng không hỏa táng, đều lén lút chôn, hài cốt của Hoàng Đại Lực cũng chôn qua loa vào đất, ấy vậy mà ba người này lại đưa đi hỏa táng, người nhà còn đều đồng ý.”
Hứa Thiên ngẩn người, càng thêm tò mò: “Rốt cuộc là chuyện gì? Mà khiến cả một thôn giấu giếm kín như bưng vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play