Hứa Thiên nghe mà ngơ ngác: “Họ sẽ không nói việc anh ta bị phân thây cũng là do bị trời phạt đấy chứ.”
Đồn trưởng Lý cười khổ: “Đúng vậy, họ nói Hoàng Đại Lực chắc chắn bị tà tiên nhắm đến, mới bị ngũ mã phanh thây, còn có người nói trong ruộng ngô đó có dấu chân chồn vàng, các người có thể không biết, dân gian đều cho rằng chồn vàng có linh tính, còn có người thờ Hoàng Đại Tiên.”
Hồ Đông nói: “Tôi biết có nơi còn có miếu thờ Hoàng Đại Tiên, nhưng ở chỗ chúng ta thì chưa từng nghe nói.”
Ninh Việt lại nói: “Câu chuyện này có vẻ giả tạo, cả thôn đều tin Hoàng Đại Tiên? Không có một người nào không mê tín sao?”
Hứa Thiên có chút cảm thán: “Số ít người không mê tín chắc chắn không dám nói ra đâu, cũng có thể họ nghĩ có thờ có thiêng, có kiêng có lành, dù sao Hoàng Đại Lực cũng không có quan hệ thân thích gì với họ.”
Đồn trưởng Lý nói: "Tôi biết chuyện này chắc chắn không liên quan đến thần thần quỷ quỷ, nhất định là có người làm quấy phá, nên mới mời các người đến giúp điều tra, mà vụ án này tôi còn chưa giới thiệu xong.”
“Một tháng trước họ đã chôn cất qua loa cho Hoàng Đại Lực, nghe nói còn lén lút làm lễ siêu độ. Một tuần sau có người trong thôn chết đuối ở mương nước thối, mấy ngày sau lại có người chết ở nhà Hoàng Đại Lực. Hôm kia, có người chết ở ruộng ngô của Hoàng Đại Lực, tối đó con gái út đang học cấp ba của người chết không nghe lời can ngăn của gia đình chạy đến đồn báo án, tôi mới biết thôn Dương xảy ra nhiều vụ án như vậy."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play