Hứa Thiên vừa nghe đã hăm hở muốn thử, Ninh Việt lại nói không cần đến cô: “Cô chưa từng được huấn luyện trinh sát...”
“Từng được huấn luyện thì sao? Đội trưởng Ninh, tôi nhớ lần trước đến nhà nghi phạm, chị gái kia nói anh với Đội phó Hồ nhìn là biết cảnh sát rồi! Sau đó anh nói phải huấn luyện, vẫn chưa có thời gian đấy thôi, thật ra tôi dễ ngụy trang hơn các anh.”
Cao Huân không khỏi bật cười: “Trinh sát mặc thường phục không chỉ là hóa trang, thay đổi thân phận đơn giản như vậy, tâm lý phải điều chỉnh cho tốt, vừa phải thoải mái như quần chúng, vừa phải luôn giữ được sự nhạy bén của cảnh sát hình sự. Đội trưởng Ninh, lần sau các anh huấn luyện trinh sát, có thể mời tôi làm cố vấn.”
Hồ Đông không thích nhìn vẻ đắc ý dương dương của anh ta, vừa định nói gì, đã bị Ninh Việt kéo lại.
“Giáo sư Cao chắc chắn có ý tốt, để lần sau đi, chúng ta đi thả lưới bắt cá, anh và Tiểu Hứa dỗ dành cô bé kia trước, xem có thể giúp con bé trở lại bình thường như những đứa trẻ khác không, đã nói được cảm ơn thì sẽ nói được nhiều hơn, chỉ là con bé không muốn nói thôi.”
Hứa Thiên cũng đành thỏa hiệp, quả thật cô ngụy trang có lợi thế, nhưng không mang súng, nếu thật sự gặp phải bọn buôn người thì khó xử lý.
Trước đó Tiểu Tạ dẫn cô bé đi ăn cơm ở nhà ăn, lúc về nói: “Con bé không biết dùng đũa, cứ bốc ăn thôi, cũng không chịu uống canh.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play