Hốc mắt Hứa Thiên có chút ướt át: “Nên nghĩ cách khác, tâm lý tối kỵ của ung thư chính là chờ chết, có lẽ xem thử Đông y, tìm vài bài thuốc dân gian xem có hiệu quả không, dù chỉ kéo dài tuổi thọ một chút cũng tốt.”
Người dẫn chương trình Chung nhìn ra thiện ý của cô: “Cảm ơn cô bé, tìm vài bác sĩ rồi, đều bảo là hết cách rồi. Haizz, con gái tôi sau này lớn lên mà được có công việc tốt như cô, lại còn xinh đẹp tháo vát như vậy thì tốt.”
Lời này khiến Chủ nhiệm Tô cũng khóc theo: “Anh này, bệnh rồi thì anh cứ nói ra đi, tiền phúng điếu chúng tôi giúp anh tranh thủ, giờ lo lắng cái gì chứ. Quan trọng bây giờ là anh phải nghỉ ngơi thật tốt, dưỡng bệnh thật tốt, đồng chí Hứa nói đúng đấy, tìm thêm bác sĩ đáng tin cậy xem, biết đâu có kỳ tích thì sao?”
Người dẫn chương trình Chung thở dài than ngắn bày tỏ lòng cảm ơn với mọi người, Hứa Thiên lại cảm thấy có chút kỳ lạ, anh ta không phải đã xem nhẹ chuyện sống chết, chỉ muốn trân trọng thời gian trước mắt sao? Vậy thì phải lạc quan chứ, sao vẫn cau mày khổ sở vậy?
Nhưng người ta là bệnh nhân ung thư, có lạc quan đến mấy cũng không cười nổi.
Để cẩn thận, cô vẫn hỏi người dẫn chương trình Chung khám bệnh ở bệnh viện nào, chuẩn bị lát nữa đi điều tra bệnh án xem anh ta có nói dối không.
Khi người dẫn chương trình Chung rời đi, bước chân đặc biệt nhẹ nhàng, Hứa Thiên nhìn theo bóng lưng anh ta, vẫn còn một tia nghi ngờ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play