Lão Lý nhíu mày, liên tục xua tay: “Chuyện đó thì không có, tuy đều làm nghề này, nhưng mà hễ gặp chuyện khiêng xác thì ai cũng trốn ra sau, chẳng ai tranh nhau làm cả, haizz! Tinh thần chịu khổ chịu khó đều quên hết rồi, ngày càng không ra gì.”
Cao Huân bật cười: “Ông gặp xác có lao lên trước không?”
Lão Lý lập tức nghe ra ý của anh ta, không vui nói: “Bây giờ tôi lớn tuổi rồi, đây chẳng phải là đang dẫn dắt đồ đệ sao? Chuyện gì cũng mình tôi làm? Mệt chết tôi cũng làm không hết. Dù sao thì hồi trẻ tôi đâu có thấy ai làm việc mà kén cá chọn canh như bọn họ.”
Hứa Thiên lại hỏi ông ấy: “Hồng Đào thì sao? Cậu ta là người mới, gặp chuyện này cũng trốn ra sau à?”
“Chuyện đó thì không, lần này bên chỗ các cô gọi xe, tôi vừa nói với nó là nó đi ngay.”
“Sau khi chúng tôi rời phòng giải phẫu, cậu ta đi đâu? Có phản ứng gì không thoải mái không? Có than phiền với các ông không?”
“Nó cứ ở phía trước học trang điểm đấy, cũng không nói gì cả, tôi còn hỏi nó, nó chỉ bảo là một xác chết nữ, đều mọc dòi rồi, tôi hỏi kỹ là chuyện gì thì nó bảo là nó cũng không rõ lắm, cảnh sát đang điều tra.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT