Hàng xóm của họ nói vì đứa con trai duy nhất đánh chết người bị phán mười ba năm, Lý Như suy sụp tinh thần, rất ít khi ra ngoài.
Chu Huy thì không có gì thay đổi, vẫn đi làm bình thường.
Còn về Lã Tân, hàng xóm đều nói cô là một cô gái hiểu chuyện ít nói, rất ít khi chào hỏi người quen, còn nói vợ chồng Chu Huy đối xử với cô ta như con gái ruột vậy.
“Nhà họ chỉ có một đứa con trai, có Lã Tân, chẳng phải là vừa đúng một trai một gái sao? Đáng tiếc là Chu Đạt không nên thân phải ngồi tù, nhưng cũng may có Tiểu Tân ở bên ngoài hiếu kính họ.”
Một người hàng xóm khác nói: “Thật ra Chu Đạt vào trong rồi, sự thay đổi của Lão Chu cũng không lớn, mẹ Chu Đạt ngất xỉu mấy lần, cũng không khám ra bệnh gì, cứ đến bệnh viện là tim đập nhanh, xem ra là thật sự bệnh không nhẹ. Haizz, bà ấy không chỉ xót con, còn cảm thấy không ngẩng đầu lên được ở cơ quan, bây giờ rất ít khi ra ngoài.”
Ninh Việt và Hứa Thiên hỏi thăm một vòng, phát hiện thật ra mọi người chỉ muốn nói Chu Huy vô tư, ông ấy không tuyệt vọng như Lý Như, ăn thì nên ăn, uống thì nên uống, thậm chí cũng không cảm thấy chuyện này có gì đáng xấu hổ.
Đợi đến khi đưa cả hai người đến Cục cảnh sát thành phố, Lý Như lúng túng đến mức không biết để tay vào đâu, bà liên tục hỏi: “Rốt cuộc là chuyện gì? Con trai tôi xảy ra chuyện sao? Hay là... A, không đúng, chẳng lẽ là Tiểu Tân giúp nó kháng cáo? Vụ án của con trai tôi có chuyển biến tốt sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT